Goldminer Tiểu thuyết
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma
Đăng nhập Đăng kí
Sign in Sign up
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma

Cùng anh băng qua đại dương

5 Type: Genres: Đời Thường, Hiện đại, Tình Cảm
Nhã Thụy là con gái của thuyền trưởng cướp biển Đoàn Hùng, một tên cướp biển chân chính. Cho đến một ngày, cô bị kẻ thù của ba mình bắt cóc, người được mệnh danh là Ác Quỷ Đại Dương, thuyền trưởng Chánh Uy. Trong khi Chánh Uy săn lùng ba của Nhã Thụy và...
Continue Reading →

Lá thư của b.é gá.i lớp 5 khiến hàng trăm phụ huyn

  1. Home
  2. Lá thư của b.é gá.i lớp 5 khiến hàng trăm phụ huyn

Đây là điều rất đơn giản nhưng bao nhiêu cha mẹ đã bỏ qua?

Mạng xã hội mới đây lan truyền câu chuyện cảm động của một b.é gá.i lớp 5, viết thư gửi mẹ sau khi bị phạt vì điểm kém. Trong bức thư ngắn, em bày tỏ nỗi buồn và mong mẹ hiểu rằng điều em cần là một cái ôm an ủi, chứ không phải những lời trách mắng hay đòn roi, và em cũng mong mẹ bớt thiên vị hơn một chút.

Đứ.a tr.ẻ này cho rằng, khi hai chị em xảy ra chuyện, mẹ đều bênh em. Cái gì mẹ cũng bắt nhường em.

Những dòng đầy tâm sự của đứ.a tr.ẻ.

Em viết: “Năm nay học kì 1 tôi được 9 với 10 điểm, em tôi được 7 với 8, về mẹ tôi cũng không nói gì. Nhưng cuối kì 2 tôi được 10 hết, chỉ có điểm 7 môn tiếng Anh, mẹ tôi đán.h tôi . Tôi cũng nhẫn nhịn vì đó là những điều tôi hay gặp khi bị điểm 7, 8. Tôi cũng tự trách mình sao không cố gắng học tập để cho ba mẹ phải la mình, đán.h mình”.

Lá thư còn hé lộ tình cảm em dành cho mẹ: “Tôi cũng rất yêu mẹ tôi nhưng cũng có nhiều lúc tôi không yêu lắm… Có một điều tôi muốn nói với mẹ là mẹ ơi, mẹ đừng la con nữa nhé. Con xin lỗi mẹ khi con bị điểm thấp để mẹ hkoong vui, để mẹ mắng, mẹ la. Con cũng muốn mẹ đừng thiên vị nữa. Không phải con ghét mẹ, con cũng thương mẹ lắm. Con xin lỗi thêm lần nữa vì con bị điểm thấp”.

Điều khiến nhiều người lớn lặng người chính là những dòng tâm sự giản dị nhưng đầy u uất: “Con không cần gì cả, con không cần tiề.n, không cần những món đồ xa xỉ. Con chỉ cần mẹ quan tâm con nhiều hơn, yêu thương con nhiều hơn. Có người nói điểm số không quan trọng, chỉ cần con chăm ngoan, có tình yêu thương của mẹ dành cho con thôi. Câu đó cũng chỉ là con nói mà thôi”. Dù mệt mỏi, c.ô b.é vẫn hứa: “Con sẽ cố không bị điểm thấp nữa”. Sau cùng, c.ô b.é lại hứa sẽ cố không bị điểm thấp nữa. “Con mệt rồi”, em chia sẻ.

Bức thư mộc mạc, ngây thơ nhưng chứa đựng nỗi niềm của không ít đứ.a tr.ẻ trong xã hội chuộng thành tích ngày nay. Nhiều phụ huynh sau khi đọc xong đã thừa nhận: Chính mình cũng từng cư xử như người mẹ trong câu chuyện, trách phạt con khi điểm số không như mong đợi, với suy nghĩ “nghiêm mới nên người”.

Áp lực điểm số và nỗi đau thầm lặng của con trẻ

Người mẹ sau đó cũng lên mạng xã hội chia sẻ tâm sự thật lòng: “Các mẹ ơi, kỳ thi này con em môn Tiếng Anh được 7 điểm, còn các môn khác đều được 10 hết. Em tức quá nên có đán.h 2 cái roi dưới chân. Tại vì bé hay lên xem TikTok. Năm nào con cũng được giấy khen, mặc dù không được học thêm như các bạn.

Năm nay con lớn rồi, lo chơi hơn nên bị điểm thấp. Vì con gái mình, em sợ bị thiệt thòi hơn, nên em đặt nhiều hy vọng vào con hơn. Giống như em bây giờ, làm nhiều mà không dư dả được bao nhiêu, nên em sợ con sau này vất vả như mình, nên hay la con mỗi khi thấy con cầm điện thoại. Giờ bé viết cho em mấy dòng thế này, em đọc được mà khóc rất nhiều. Bé học lớp 5 thôi”.

Dù vậy, lời giải thích của người mẹ không nhận được sự cảm thông. Nhiều người cho rằng, chị đã sai trong cách dạy con, vì áp lực thành tích, sĩ diện của bản thân mà khiến con ảnh hưởng tinh thần. Một phụ huynh thẳng thắn nhận xét: “Bạn nói là vì con gái nên đặt nhiều hy vọng hơn. Chính suy nghĩ đó mới làm bé thiệt thòi. Làm mẹ mà không kiềm chế được cảm xúc thì dạy ai? Đẻ con ra, để nó phải viết thư như vậy, chứng tỏ mình sai rồi. Không sai thì sao mà sửa?”.

Theo các chuyên gia giáo dục, áp lực học tập cộng với việc bị so sánh hay trừng phạt về điểm số có thể khiến trẻ nảy sinh cảm giác tự ti, lo âu, mất động lực học tập, thậm chí rạ.n nứ.t tình cảm với cha mẹ.

Bé liên tục xin lỗi trong thư, ngay cả khi lý do bị mắng (điểm 7) là chuyện rất bình thường với độ tuổ.i học sinh. Việc một đứ.a tr.ẻ 10-11 tuổ.i không chỉ cảm thấy buồn mà còn đổ lỗi hoàn toàn cho bản thân cho thấy em đang bị tổn thương về mặt lòng tự trọng.

Video đang HOT

Ảnh minh hoạ

Nhiều ý kiến đồng tình rằng, điểm số không còn là thước đo duy nhất. Với họ, quan trọng là con hiểu bài, nắm vững kiến thức, chứ không phải nhất thiết phải được điểm cao. Thay vì trừng phạt, phụ huynh nên cùng con phân tích lỗi sai, khuyến khích con khắc phục. Khen ngợi các môn con được điểm cao cũng giúp trẻ duy trì động lực”.

Một bà mẹ kể, khi con chị bị điểm thấp, chị chỉ nhẹ nhàng dặn: “Không sao, lần sau con cố gắng hơn. Không phải con không làm được, chỉ do con ẩu thôi”. Thay vì mắng la, chị động viên con bằng những mục tiêu rõ ràng và phần quà nhỏ, giúp con học với tâm thế vui vẻ.

Một câu hỏi đơn giản như: “Theo con, làm thế nào để cải thiện điểm Tiếng Anh?” sẽ giúp trẻ tự nhìn nhận trách nhiệm, đồng thời cảm thấy được tôn trọng.

Điều quan trọng hơn cả là cha mẹ cần dừng việc so sánh giữa các con

Trong lá thư, bé không chỉ một lần nhắc đến mong muốn mẹ “bớt thiên vị”. Câu chữ tuy ngây thơ nhưng lại chất chứa sự dồn nén. Có thể thấy rõ tâm tư này không phải bộc phát nhất thời, mà là kết quả của nhiều lần bị tổn thương dồn lại.

Trong tâm lý học tr.ẻ e.m, cảm giác bị so sánh và đối xử không công bằng trong gia đình chính là một trong những nguyên nhân sâu xa dẫn đến tự ti, mặc cảm hoặc thậm chí là rạ.n nứ.t tình cảm anh chị em.

B.é gá.i lớp 5 trong câu chuyện này, ở lứa tuổ.i bắt đầu ý thức mạnh về cái “tôi”, càng nhạy cảm với sự phân biệt. Khi trẻ cảm thấy cha mẹ không đứng về phía mình, hoặc luôn bênh vực người khác, lòng tin vào sự an toàn, sự yêu thương vô điều kiện trong gia đình sẽ bị lung lay. Đây là thứ tổn thương không hiện rõ như vết roi trên da, nhưng lâu dài có thể khiến trẻ khép mình, hoặc phản kháng âm thầm.

Nhiều chuyên gia cũng cảnh báo, nếu không được điều chỉnh, sự thiên vị dù nhỏ trong mắt người lớn lại có thể khắc sâu trong ký ức trẻ nhỏ, ảnh hưởng đến mối quan hệ cha mẹ – con cái và giữa anh chị em với nhau suốt nhiều năm sau.

Chính vì vậy, câu chuyện của c.ô b.é này là lời nhắc nhở không chỉ về cách chúng ta phản ứng với điểm số, mà còn về sự công bằng cảm xúc trong gia đình, thứ mà trẻ con nhạy cảm hơn người lớn tưởng rất nhiều.

Điều quan trọng hơn cả là cha mẹ cần dừng việc so sánh giữa các con. “Mỗi đứ.a tr.ẻ có thế mạnh riêng, em giỏi môn này, con giỏi môn khác. Việc thiên vị hay so bì không những không giúp con tiến bộ, mà còn gây tổn thương lâu dài, thậm chí khiến trẻ mất niềm tin vào gia đình”, một phụ huynh chia sẻ.

Điểm 10 quý giá nhất là tình yêu vô điều kiện

Câu chuyện của b.é gá.i lớp 5 là lời nhắc nhở các bậc cha mẹ rằng: Đứ.a tr.ẻ hạnh phúc không phải là đứ.a tr.ẻ toàn điểm 10, mà là đứ.a tr.ẻ biết mình được cha mẹ yêu thương vô điều kiện, dù điểm cao hay điểm thấp, dù thành công hay vấp ngã.

Nếu lỡ trách phạt con quá nặng, đừng ngại cúi xuống, ôm con và nói: “Mẹ xin lỗi vì đã nghiêm khắc quá. Mẹ yêu con, dù con được bao nhiêu điểm!”. Chính sự thấu hiểu ấy mới là liều thuố.c chữa lành cho tâm hồn con trẻ.

Việc dành 15 phút mỗi tối cùng con ôn bài theo cách vui vẻ cũng là cách để cha mẹ đồng hành, tạo nền tảng học tập lành mạnh, thay vì chỉ đòi hỏi thành tích.

Làm cha mẹ chưa bao giờ là hành trình dễ dàng. Nhưng chính những khoảnh khắc nhận ra lỗi lầm, sẵn sàng thay đổi, như người mẹ trong câu chuyện này, mới thực sự là bước đầu của sự trưởng thành, không chỉ cho con trẻ, mà cho cả những người làm cha, làm mẹ.

Lá thư tuyệ.t mện.h dài 600 chữ, nhắc 7 lần 2 từ này khiến vô số phụ huynh rơi nước mắt

C.ô b.é cho biết mình còn rất nhiều việc phải làm và cũng rất yêu mẹ. Nhưng em nói: "Con không còn sức để làm việc đó nữa".

Một tháng trước, Mỹ Mỹ, một học sinh cấp hai ở Quảng Châu (Trung Quốc), đã chọn cách kết thúc cuộc đời tuổ.i trẻ của mình. Ngay sau đó, lá thư em để lại cho mẹ được lan truyền trên mạng, khiến vô số phụ huynh cũng đồng cảm và bật khóc.

Trong lá thư chưa đầy 600 từ, Mỹ Mỹ nhắc đến từ "mệt mỏi" nhiều nhất, tới 7 lần: "Mẹ ơi, con xin lỗi vì đã không làm tròn bổn phận hiếu thảo với mẹ. Con mệt mỏi quá nên muốn chợp mắt một lát; Con cảm thấy điều mệt mỏi nhất trên đời không phải là đi làm mà là học tập...

Giữa những dòng chữ, Mỹ Mỹ tâm sự những suy nghĩ nội tâm chân thực nhất của mình, đồng thời cũng nói với mẹ lý do tại sao mình - một đứ.a tr.ẻ thường tỏ ra "nóng nảy và nhạy cảm", lại chọn nhảy khỏi tòa nhà.

Ảnh minh hoạ

C.ô b.é cho biết mình còn rất nhiều việc phải làm và cũng rất yêu mẹ. Nhưng em nói: "Con không còn sức để làm việc đó nữa".

Đứ.a tr.ẻ vẫn cảm thấy tội lỗi cho đến khi chế.t, em cảm thấy rằng không có mình thì mẹ sẽ tốt hơn vì không còn phải tốn nhiều tiề.n nữa, mẹ cũng không cần phải mệt mỏi như vậy.

Rõ ràng đời sống vật chất hiện tại của chúng ta tốt hơn trước rất nhiều lần nhưng tại sao con cái, cha mẹ ngày càng mệt mỏi?

Thế hệ tr.ẻ e.m này khó khăn đến mức nào?

Một c.ô b.é 10 tuổ.i mắc chứng trầm cảm. Người mẹ cho biết, để con đạt điểm cao, cô bắt đầu cho con đi học thêm từ lớp một. Cuộc sống của đứ.a tr.ẻ chỉ xoay quanh học, học và học. Phải đến khi đứ.a tr.ẻ im lặng, không chịu giao tiếp với gia đình, người mẹ mới nhận ra con mình đang vướng vào một vấn đề gì đó.

Một giáo sư tâm lý học từng chia sẻ cuộc trò chuyện với các con của mình. Giáo sư nói: "Thế hệ của các con tốt hơn thế hệ của bố mẹ và có thể dễ dan gf học hỏi mọi thứ mỗi ngày". Nhưng đứ.a tr.ẻ nói: "Chỉ có thế hệ của chúng con ghen tị với thế hệ của bố mẹ. Mẹ không thể cảm nhận được áp lực của chúng con. Mỗi ngày chúng con học từ 7 giờ sáng đến 5 giờ 30 chiều, chúng con phải viết bài tập đến 11 giờ tối và thậm chí thứ bảy, chủ nhật chúng con còn phải đi học luyện thi. Không phải là một ngày, mà là 12 năm".

Trong bộ phim tài liệu Starting Line, Tang - c.ô b.é 7 tuổ.i người Bắc Kinh phải tham gia bốn lớp học vào các ngày thứ Bảy . C.ô b.é ra ngoài lúc 7 giờ sáng cho đến khi lớp học kết thúc lúc 5 giờ chiều, chạy và bắt xe buýt liên tục.

Có người nói: Bản chất của giáo dục là sàng lọc để không bị tụt lại phía sau hoặc bị loại, ai cũng phải nỗ lực vượt qua các kỳ thi.

Theo một số cuộc khảo sát, số lượng học thêm ngoại khóa của những người sinh năm 2000 cao gấp ba lần so với những người sinh vào những năm 1990.

Con cái phải đối mặt với nhiều kiến thức hơn, thời gian học tập dài hơn, kỳ vọng của cha mẹ cao hơn và áp lực từ bên ngoài ngày càng lớn hơn. Giáo dục càng rơi vào vòng luẩn quẩn: Cha mẹ càng mệt mỏi thì con cái càng mệt mỏi hơn.

Trong lá thư của Mỹ Mỹ, không khó để thấy được một số lý do khiến cuối cùng c.ô b.é từ bỏ cuộc đời mình.

Lý do 1: Áp lực học tập cao và áp lực cạnh tranh cao

Bức thư đề cập đến bài tập về nhà nặng nề, áp lực xếp hạng trong kỳ thi và sự nỗ lực học bù điên cuồng của học sinh.

Học giả nổi tiếng Zheng Qiang có câu nói nổi tiếng: "Tr.ẻ e.m ngày nay không còn cảm thấy thích thú khi đọc sách nữa. Các em dậy sớm mỗi ngày và quần quật làm bài tập vào ban đêm. Cuối tuần và ngày lễ cũng được lên lịch đầy đủ với nhiều trường đào tạo và luyện thi khác nhau. Hơn thua ở vạch xuất phát nhưng có em lại gục ngã ở vạch xuất phát".

Chúng ta không thể thay đổi môi trường giáo dục. Điều chúng ta có thể làm là giúp trẻ hình thành thói quen học tập tốt để các em có thể học dễ dàng hơn.

Giúp trẻ nhìn nhận sự cạnh tranh một cách đúng đắn. Cha mẹ nên nhìn nhận sự cạnh tranh một cách hợp lý và hướng dẫn con cách giảm bớt áp lực do cạnh tranh gây ra.

Lý do 2: Không có hy vọng cho tương lai

"Thầy giáo dạy, đọc xong đắng rồi ngọt mới có thể thành công. Nhưng không phải ai cũng thành công" - Mỹ Mỹ tràn đầy cảm giác bất lực về tương lai. C.ô b.é không thể nhìn thấy hy vọng "học tập để tạo nên sự khác biệt" , chứ đừng nói đến ý nghĩa của việc học tập chăm chỉ.

Đừng để thế giới của con bạn chỉ bao gồm việc học. Thỉnh thoảng hãy thư giãn và giúp con bạn tìm thấy cảm giác thành tựu trong cuộc sống và có được những hiểu biết khác về cuộc sống.

Lý do thứ ba: Cảm giác tội lỗi

"Nếu không có con, mẹ sẽ không vất vả"; "Nếu không vì con, mẹ đã chia tay"...

Ngiên cứu cho thấy cảm giác tội lỗi có thể khiến một người bỏ qua nhu cầu của bản thân và thậm chí trừng phạt bản thân. Ngay cả khi không có lỗi, người đó cũng sẽ tự nhận vấn đề và nghĩ: "Đó là vấn đề của chính mình".

Bố mẹ không nên cho rằng công việc vất vả là do con gây ra. Việc này có thể làm cho con cảm thấy áp lực, tự trách bản thân, và thiếu tự tin. Thay vào đó, bố mẹ nên giải thích cho con hiểu rằng công việc vất vả của bố mẹ là xuất phát từ tình yêu thương bố mẹ dành cho con, cũng như dành cho cả gia đình. Bố mẹ có thể truyền đạt ý nghĩa và mục tiêu của việc lao động, khẳng định rằng mọi thành viên trong gia đình đều có thể đóng góp vào công việc chung.

Người ta nói, con cái là tấm gương phản chiếu của gia đình. Nếu con có chuyện gì không ổn thì rất có thể gia đình đó đang "ốm bệnh". Cuộc sống vốn không dễ dàng, người lớn có áp lực riêng, trẻ con có nỗi đau riêng.

Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, bạn cũng có thể cùng con vất vả, nhưng đừng đổ lỗi cuộc sống không như ý vì con cái.

B.é gá.i chỉ ước được mẹ hỏi chuyện học: Không cần sữa hay quần áo đẹp Đối với mỗi đứ.a tr.ẻ, niềm vui, niềm hạnh phúc nhất chính là được ở bên cạnh bố mẹ. Được cả hai dẫn đi chơi, đi mua quần áo đẹp, đi họp phụ huynh,... Đó chỉ là những mong ước hết sức đơn giản nhưng nhiều đứ.a b.é không thể có được dù bố mẹ vẫn còn. Cũng bởi vậy người ta thường...

  • Trang chủ
  • Bảng tin
  • Liên hệ chúng tôi
  • Giới thiệu

© 2024 Goldminer Tiểu thuyết. All rights reserved

Đăng nhập

Lost your password?

← Back to Goldminer Tiểu thuyết

Đăng kí

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Goldminer Tiểu thuyết

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Goldminer Tiểu thuyết

Premium Chapter

You are required to login first